Nguyễn Văn Thái

THÁNG GIÊNG



Tháng Giêng về nhân gian ngần lộc biếc
Rực rỡ màu tươi nắng ấm khơi hồng
Tết linh thiêng vỗ về yên nguồn cội
Mùa dập dìu lễ hội, gió thong dong
 
Xuân lặng thầm bình yên chan dòng chảy
Khơi niềm vui hội ngộ bước ly hương
Hồn chộn rộn mơ màng theo cánh én
Lộng lẫy hoa thêu sắc vẻ xanh vườn
 
Ta cảm xuân giữa đất trời ngày mới
Hóa trinh nguyên cùng cây cỏ hoan ca
Vùng sâu thẳm nghe chim muông ríu rít
Dẫu nhỏ nhoi…cuộc sống nuột ngọc ngà!
 
Tháng Giêng về ru say lòng trinh bạch
Lịm khói hương tâm vọng lễ khấn cầu
Mộng ngàn xanh ngập tràn trề màn nắng
Gột bụi đời hồn thanh tịnh khơi vơi
 
Chén rượu xuân ngấm lòng người ấm áp
Trời xanh trong mây chải những dịu dàng
Giấc mơ đời mong quầng trăng thanh khiết
Mưa thuận gió hòa mùa mới xênh xang
 
Dâng nén hương Rằm cầm tay vương vấn
Trải lòng trôi trên thảm ảo chơi vơi
Níu dư âm trong tầng sâu tâm thức
Ngút ngát dần …
Nuối tiếc
Tháng Giêng ơi!
 
9 - 2 - 2017
Nguyễn Văn Thái

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 10 tháng 2 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "THÁNG GIÊNG"